tháng 5 2016

ADS alt và title image am-sieu-toc Bài Đăng Mẫu Bài Viết bep-hong-ngoai bep-tu Blogger Template Blogger Templates Blogspot Blogspot cơ bản Breadcrumb cay-nuoc-nong-lanh Chảo ceramic Chảo đáy từ Chảo thường chia sẻ templates Chuyên nghiệp Chữ đổi màu CNTT Code Đếm Blogspot Code Spam Comments Contact Form Coupon Công cụ web CSS Data den-suoi-nha-tam description Design Domain đồ gia dụng Ebook Ebook-SEO Facebook Giải Trí Giao diện bán hàng Giao Diện Blogspot Giao diện có phí Giao Diện Mobi Giao diện tin tức Google Adsense Hàng gia dụng HTML & CSS Hướng dẫn IFTTT Javascript jQuery Kéo Kho templates Kiếm tiền online Kiến thức Label Lập trình blogspot Lập Trình Web lo-nuong lo-vi-song Máy sấy quần áo may-hut-bui Mẹo vặt miễn phí Món ngon mô tả New Member Nghe Nhạc nhật kí template noi-ap-suat-dien Nồi p Photoshop PHP Popular Posts quat-suoi recent post Responsive SEO Bài Viết SEO Blogspot SEO On Page SEO Settings SEO-Blogspot Share Slide Slider Ảnh tabber Tap chi thiet ke web Tặng Template Bán Hàng Template Chuẩn SEO Template có phí tuyệt vời Template Free Template Responsive Template Tin Tức Template Video Template-Vip Templates In Ấn Thiet ke bammer Thiết Kế Template Thiết kế web Thủ Thuật Blogger (Blogspot) Thủ thuật blogspot Thủ thuật Facebook Thủ thuật máy tính Thủ thuật seo Thủ Thuật Youtube thumbnail Tin mới nhất - VnExpress RSS Tin tức Tivi Tooltip Tổng Bài Đăng. Tổng Hợp tu-dong tu-mat tu-say-quan-ao Vào bếp Video Hót Web Design Widget Wordpress-Series Xem Phim XML Xóa JS Mặc Định Blogspot Youtube

Gia đình bạn có ít thành viên nếu chỉ muốn dùng lò nướng để nướng thịt, rau củ, bạn muốn mua 1 chiếc lò nướng giá rẻ cho gia đình. Vậy bạn có nhất thiết phải bỏ cả tiền triệu để mua lò nướng đối lưu không hãy đọc ngay bài viết này để có những lựa chọn phù hợp cho gia đình.




Giới thiệu đôi nét về lò nướng đối lưu đảo nhiệt: 

Lò nướng Sanaky có rất nhiều dùng tích từ 25 lít cho tới 120 lít với tất cả những Model này đều có thể làm các món nướng và làm bánh. Tuy nhiên để làm được những chiếc bánh với độ thẩm mỹ và yêu cầu cao về chất lượng thì bạn nên lựa chọn những loại lò nướng có quạt đối lưu đảo nhiệt, những lò có dung tích 35 lít trở lên mới có quạt đối lưu đảo nhiệt và các bạn cũng nên chú ý những lò có dung tích trên 50lit mới có đèm phía trong lò nhé. Clink tham khảo hướng dẫn cách mua lò nướng phù hợp với gia đình






Khi nào thì nên dùng lò đối lưu:



Trường hợp, bạn muốn nướng bánh; quay, nướng thịt, cá, gà nguyên con ngon đều, giòn như ý và giảm thiểu tối đa các thất bại khi nướng do nguyên nhân nhiệt lượng không tỏa đều thì bạn cần sắm cho mình một chiếc lò nướng đối lưu ngay.


Nếu lò có quạt đối lưu thì ở một bên thành lò, thông thường là bên có bảng điều khiển sẽ có khoét nhiều lỗ, rãnh được xếp theo hình tròn hoặc vuông, nhìn tiếp vào bên trong bạn sẽ thấy có gắn một chiếc quạt nhỏ, quạt này sẽ hoạt động khi bạn chọn chức năng nướng có quạt đối lưu.

- Nên mua lò nướng đối lưu có thể tùy chỉnh tắt, mở quạt đối lưu, kiểu nướng có kết hợp quạt đối lưu hoặc không có quạt đối lưu giúp bạn linh hoạt hơn trong quá trình sử dụng, chế biến các món ăn.


- Tuy lò nướng thủy tinh có quạt đối lưu, dù nhiệt lượng trong các lò này cũng phân bố đều nhưng nhìn chung thức ăn được nướng lại không ngon, chín đều tốt hơn lò nướng thùng hay còn gọi là lò nướng bánh


- Trên thị trường có rất nhiều thương hiệu tuy nhiên mẫu lò nướng Sanaky được rất nhiều chị em lựa chọn bởi những chiếc lò này đầy đủ các chức năng mà giá cả cũng rất phải chăng. Ở Hà Nội địa chỉ 246 Xã đàn Đông đa là địa chỉ quen thuộc của các chị em bởi dịch vụ bảo hành tại nhà và giá cả lại được chiết khấu thấp nhất cho khách hàng.


Một số mẫu Lò nướng điện đa năng đang bán chạy nhất hiện nay:



Lò nướng Sanaky VH 809NW (Inox)  dung tích 80 lít phù hợp với gia đình 6- 10 người





Lò nướng Sanaky VH509S dung tích 50 lít, nướng thực phẩm thuận tiện, dễ dàng




Lò nướng Sanaky VH359B sản phẩm có có màu trắng trang nhã dung tích 35l


Nguồn: bit.ly/1OWSVYo




Sony RX100 Mk4. This hand held photo was made on a clear windy afternoon at focal length equivalent 49mm.  See the crop below.

I have been a compact camera enthusiast for many years. In the film days I would usually have an SLR and a 35mm film compact. My favourite was a Contax T2 with a 35mm prime lens.

In the digital era I complemented a DSLR or MILC kit with a compact for those times, increasingly frequent as I age, when I did not care to carry the larger kit.  For several years this was one of the Canon G cams of which I had several up to the G16. But Canon’s failure to fit any of the G cams with an EVF and the rise of models with a larger sensor put an end to the G series for me and probably Canon.

These days I have given up ILCs altogether in favour of a Panasonic FZ1000 as my main camera. But there are still times when I want to have something smaller but preferably no less capable than the FZ1000.  I also want a compact which works well in low light indoors without flash most of the time.

What about travel zooms ?  Many of these do a good job for their purpose. However all but the Panasonic TZ100 have a small sensor, most with a diagonal of about 7.7mm and modest image quality as a result.

Travel zooms have their place but not as a high quality complement to the FZ1000 in my kit.

What about fixed prime lens compacts ?  Those for whom ultimate image quality is of primary importance may well be attracted to one of these models.

I am very fussy about picture quality and like to make large prints of my favourite photos.   For my purposes the quality I get from, say, the Sony RX100(4)  is good enough for my purposes.   Modern zooms are so good I find no need to give up their versatility for primes.

When I look closely at 40 x 60cm prints from the hand held RX100(4) I see more information than I could get from my tripod mounted Mamiya 7 medium format camera in the film era. That’s plenty.

This is a crop from the photo above, from an area about half way between the center and the top right corner. The crop is 1436 x 925 pixels for a size of 1.31 MB.  You can see that despite the extreme crop, subject detail is quite well preserved. All this from a pocketable compact with a sensor about the size of the nail on a little finger.


In their 2014 review DPR’s Richard Butler and Jeff Keller described the Panasonic LX100 as “probably the best zoom compact ever made”. I bought one and have been using it frequently for the last 18 months.

In their 2015 roundup of advanced zoom compacts DPR nominated the Sony RX100(4) as best with an “also consider” recommendation for the LX100.

Moving on to 2016  and DPR posted an updated roundup of compact enthusiast zoom cameras, again nominating the Sony RX100(4) for the top spot.

Our family has had two of the original RX100 models for several years. I have never been attracted to this camera due to the awkward controls and user experience.

But the RX100(4) promises improvements over its predecessors in several key aspects of picture quality, performance and the user experience so I bought one recently.

The main subject of  this post is a comparison between the LX100 and RX100(4). They are both interesting cameras but each takes a different approach to the same problem, namely how to get top picture quality into a compact package.

I find the functional and ergonomic comparison interesting.

But before going further  I will just mention some cameras which I did not buy and which also did not get the top ranking from DPR.

Most of Canon’s G_X series compacts use the same 15.9mm diagonal (a.k.a. “one inch”) sensor as the Sony RX models (the G1X 1 and 2 use an even larger sensor). These cameras should be competitive with the Sony RX100 models but suboptimal lens quality, sluggish performance with RAW capture and ergonomic deficiencies (no EVF on most of them) keep these Canons out of the running for my purposes.

I read on a camera industry website yesterday that Canon Australia made a loss last financial year. If they continue to produce second rate cameras like the G_X series I suspect that trend might continue.
The Fuji X30 lacks the image quality I desire. In addition this camera is not particularly compact by modern standards considering the small sensor inside, which is of the X-trans type, of which I am no fan as it does not work well with Adobe Camera Raw.  The X-Q2 has no EVF.

Panasonic’s TZ100 breaks new ground in camera design and specifications, packing a 10x zoom in front of a ‘one inch’ sensor in a genuinely compact body with a built in EVF. But the lens maximum aperture is a bit small and lens quality while good is not outstanding.

I looked at but did not buy the Sony RX100 (3) and am pleased I did not as AF performance in the Mk4 is reported to be significantly better. In addition some of the other upgrades in the Mk4 are important to me such as the user adjustable auto ISO implementation.

Nikon has nothing on the table that might be suitable for my requirements. Nothing.  I had a P7800 a while back. This thing has a decent lens and quite good picture quality but uses the old Expeed C2 processor resulting in tediously slow shot to shot times (3.5 seconds) with RAW capture.

They announced the DL series of three cameras with a ‘one inch’ sensor in February but thus far no product has appeared. Nikon is citing the earthquake in Japan as the reason for delays and that may well be the case, but I wonder if something else is holding up the works there.

I noticed just today that Olympus has discontinued the Stylus 1 and 1s along with a bunch of other compact cameras.

All of which leaves Sony and Panasonic the two most recent entrants into the digital still camera marketplace to battle for the top enthusiast compact ranking.

I have the view that the dominant camera type in the very near future will have a fixed zoom lens with advanced specification, picture quality, performance and ergonomics.

Thus I regard the outcome of the battle for best advanced compact to be a guide to the future prospects of the various camera makers.  And right now it is not looking too good for Canon and Nikon……or Olympus, Fuji, etc…..  I could be wrong about this of course but I do not know anybody  who likes changing lenses. Consider that.

Returning to the main theme of this post let us look at the Sony RX100 (4) and Panasonic LX100 in more detail.

The RX100(4) is smaller than the LX100 and so is the carry pouch required. The RX100(4) will fit in a smaller pouch but I use the Lowe Pro Portland 20 on a waist belt. This pouch has room for the camera, two spare batteries, microfiber cloth and memory cards.  The LX100 goes in a Think Tank Mirrorless Mover 5 with two spare batteries, microfiber cloth and memory cards. The TTMM5 has straps for belt fitting or over the shoulder carry style.


Lineage
The ‘LX’ prefix has been used by Panasonic for several years for a series of compact digital cameras based on the ‘1/1.7’ inch sensor, actual size about 9.35mm diagonal. Although the LX100 uses the same naming prefix it is a completely different camera, using 19.2mm of the 21.5mm diagonal of a standard ‘four thirds’ sensor.  As such it has no real predecessor at all. There is also thus far no follow up model nor rumors thereof.

The RX100 Mk4 is the fourth in a series of RX100 cameras each with the same sized 13.2x8.8mm, diagonal 15.9mm sensor. The RX100 series has evolved and improved with each iteration having more features, better picture quality, better performance and better ergonomics than the previous model.

Dimensions
Model
Width, mm
Excluding lugs
Height, mm
Depth, mm
Including filter and lens cap on LX100
Mass, Including battery and card
Box Volume cc.
WxHxD
Sony RX100(4)
102
59
41.5
295
250
Panasonic LX100
114
67
74
400
565

You can see that the LX100 has more than twice the box volume of the RX100(4). It is a substantially larger camera and it requires a substantially larger bag or pouch in which to carry the camera.

You can see the different approaches to the user interface here. The Panasonic has a fixed monitor, fixed EVF and traditional style controls. The Sony has a swing up/down monitor, pop up EVF and Mode Dial+Control Dial controls.


Controls
The LX100 has a hybrid traditional/modern control layout with aperture ring on the lens, shutter speed dial  and exposure compensation dials on the top plate. Some people say they think this is a really great system because it is ‘logical’ (it is, but that is head logic not finger logic) and it provides ‘direct’ control of the aperture and shutter speed (which is not quite the case as all controls on modern cameras are electronically mediated)  

However I find it slower to operate than a well realised version of the modern ‘Mode Dial+Control Dial’ system as found on the RX100(4). As it happens I don’t think the  control layout on the RX100(4) is as efficiently implemented as it could be but I still rate it more streamlined than the LX100 particularly if you want to use the P,A,S,M Modes and switch from one to the other.

Try using the LX100 in shutter priority mode and you will discover how awkward this is with the shutter speed dial.

The basic layout of the RX100(4) works well enough but the camera has more functions and options than there are controls to work them. So inevitably choices have to be made about what items can  be allocated to the hard controls and which have to stay in the menus.

Both cameras are serviceable but each has its idiosyncrasies,  quirks and irritations.

Specifications,  features and functions
Each of these camera comes absolutely loaded, some might say overloaded and I would be inclined to agree, with a multitude of features and capabilities for still and video capture at a high level including 4K.

There are more similarities than differences but some of those are worthy of note.

I will mention just a few in no particular order:

* Auto ISO. Panasonic’s auto ISO algorithm is very basic.  It takes no account of the lens focal length, does not allow min/max shutter speed settings and does not allow the user to nominate slow/medium/fast shutter speed range. The RX100(4) does have these capabilities, which Panasonic should implement  ASAP.

* Changing AF area position. My view is that all cameras should be fitted with a JOG lever (Joystick) for this purpose although that would require a major design rethink in the case of the RX100 as there is no space for one on the current body configuration.

Both cameras use the 4 way controller for changing AF area position. On balance I find the Sony implementation slightly preferable as full function of the up/down/left/right keys is retained but if Panasonic Direct Focus Area is used the default cursor key functions are lost.
The underlying problem for Panasonic is that the Menu key is allocated to the center button of the 4 way controller. Sony has the Menu button elsewhere which frees up options for the 4 way controller.

* Each camera has a close up mode (‘macro’) mode but each works properly only when the lens is very close to the subject which is not well suited to many subjects. Of the two I prefer Panasonic’s approach which allows you to control aperture, shutter speed and AF area position. The Sony implementation is fully automated, providing hardly any user control at all.

Update: I discovered that the Sony can be brought very close to the subject with the A setting on the Mode Dial. This allows decent close ups with full control over exposure and focus parameters. 

Both the Panasonic and Sony only allow close up work at the shortest focal length which can bring the camera inconveniently close for some subjects.

* Raw + JPG. Inexplicably, Sony only allows RAW + JPG Fine but not Super Fine.  Why ??

* There are issues with Exposure Compensation on both cameras. Most Panasonic cameras allow you to set EC to revert to zero when the camera is powered off or the mode is changed. But of course the LX100 has the EC dial so no auto reset is possible.

Unfortunately the RX100(4) doesn’t provide for an auto EC reset either although it presumably could with a firmware update.        

* Panasonic Q Menu and Sony Fn button have a very similar function, being particularly useful for adjustments to be made in the Prepare Phase of use. I find that setting up and using the Sony system is easier than the Panasonic.

* The LX100 comes with a separate battery charger, the RX100 models use battery-in-camera USB charging which I dislike as I cannot use the camera and charge a battery at the same time. The problem is exacerbated by poor battery life from the small Sony batteries.  I bought a separate charger and three spare batteries for the RX100(4).

* Sony allows auto exposure bracketing to be combined with the self timer. Thus AEB can be done without the user having to touch the camera during exposures.
Panasonic does not have this desirable feature.

* Both cameras support auto panorama in camera and both do a good job. The Panasonic allows a considerably wider and slower sweep so is easier to use. Both systems have difficulty with very fine foliage and diagonal architectural lines.

* The RX100(4) has a built in, pop up flash which can be useful for fill light in many situations, but no hotshoe.  
The LX100 has the hotshoe and a separate flash unit supplied in the box. As the LX100 flash is separate and will not fit in my TTMM5 carry bag I have never used it. So much for the separate flash idea.  Of course you can use all kinds of sophisticated on and off camera flash setups with Panasonic's advanced multi flash capability but I doubt many users will choose the LX100 for that role.

Picture quality
* The stacked BSI sensor in the Sony is smaller than the 4/3 chip in the Panasonic but is of more advanced design with more pixels and a higher DXO Mark score. This translates to the Sony having visibly (but not dramatically)  greater capacity to render detailed information in a subject with no penalty on luminance noise, color rendition or dynamic range.
I am no great fan of either Panasonic or  Sony JPGs but at least  Panasonic (but not  Sony) allows user control of noise reduction which can be dialled down to minimise smearing and watercolour effect at high ISO sensitivity settings.

* Each camera has a lens of similar specification although that on the LX100 is more ambitious as it has to cover a larger image circle. Maybe this explains why the RX100(4) has better sharpness across the frame and into the corners at all focal lengths and apertures.
The RX100 (4) lens is very good but not quite perfect. I noticed mild softness in the corners at the wide end of the zoom and at the widest aperture. In some shots the out of focus parts of the image showed a double line effect and in others I saw a ‘bright donut ring’ out of focus appearance.

I did notice on close examination of matched photos that although the RX100(4) reveals slightly more information (detail) in a subject the LX100 has better acutance. This is the subjective perception of sharpness related to edge contrast. In practice, for those readers familiar with Adobe Camera Raw or Lightroom,  RAW files from the RX100(4) will often benefit from moving the ‘Clarity’ slider to the right.

The combination of more pixels and a better lens results in slightly but consistently better picture quality for the RX100(4) at all focal lengths and apertures and all ISO settings.

I have to admit I was a bit surprised to discover this when I tested the two cameras side by side. I had been using the LX100 for 18 months in a wide variety of conditions with very few concerns about picture quality. The only real problem I found was decidedly soft edges at 75mm focal length and 16:9 aspect ratio. Otherwise I have hundreds of photos which look just fine  printed up to 40 x 60 cm size.

The LX100 delivers very good picture quality. The RX100(4) is consistently just a bit better. 

Performance
Both cameras have commendably fast, accurate AF Single. I had read comment from users about AF problems with previous models in the RX series but I have thus far had no problems with the Mk4.
In fact during tests I noticed a few incorrectly focussed frames with the LX100 but not the RX100(4).

Panasonic utilises the ‘low light’ AF feature for slightly more reliable AF in very low light levels than the Sony.

Both cameras can combine AF +MF but I find the Panasonic way of doing this more user friendly. On the LX100 if you set AF+MF in the Custom Menu you can half press the shutter button to achieve AF then while holding the shutter button half pressed simply turn the lens ring for instant MF with PIP display and peaking.  After focus is achieved the lens ring returns to its normal function as set by the user.

The Sony equivalent is DMF which does the same thing BUT the normal function of the lens ring is always disabled in favour of MF. This makes DMF most unappealing for me.   

Panasonic has DFD which makes AF Continuous and follow focus on moving subjects more effective on the LX100 although the RX100(4) can keep up with slowly moving subjects with a reasonable percentage of sharp frames.

This is not really much of an issue as neither of these cameras is likely to find much use for sport/action  work.

Ergonomics

Setup Phase: Menus
Both cameras are burdened by such a multitude of options that their menu systems are quite dense and complex. The Sony menus have gotten more criticism from reviewers than those of Panasonic but I find them very similar in ease of use which is low and  capacity to bamboozle the new user which is high. Both makers need to rethink their menu structure for greater clarity and coherency.

Prepare Phase: Fn and other configurable buttons and dials
Prepare Phase is the few minutes before starting a new photo session. This will usually see the user wanting to set the various modes such as focus, drive, AF, exposure and so forth. Both cameras have a similar problem which is that there are far more items to adjust than there are control modules to do the work. The LX100 uses set-and-seedials for Capture Phase parameters when those dials could be more productively used for Prepare Phase actions. The RX100(4) is so small that there is not enough real estate for the number of hard controls the user might like for optimum control of the many variables.

So both are serviceable, both get the job done but with more workarounds than would be required on a well designed larger camera.  

Capture Phase:

Holding   Note: my comments about the RX100(4) all relate to the camera with the Sony AG-R2 stick on handle in place. I regard this as essential and would prefer to see Sony include it routinely in the box with every unit.
The LX100 is larger, has a larger handle with more width on the right side (as viewed by the user) of the front of the camera, a much larger thumb support and a bit more mass. So it is easier to hold with the right hand and easier to keep still.

The LX100 is also better configured for the left hand.  I have found after much experiment that the best holding position for my left hand is with the wrist straight, index finger around the EVF eyepiece and third finger on the lens ring. I find the left-hand-under-lens position usually shown in promotional photos of these cameras to be awkward,  uncomfortable and a bit unstable  with excessive twist on the wrist. Young people with more flexible joints might wonder what I am talking about.

This works fine on the LX100 but when the RX100(4)  EVF is up it disrupts this posture in both landscape and portrait orientation.  A serviceable position of the left hand can be found but it is not elegant.

Viewing
The ergonomic challenge for these small cameras is to provide a built in EVF.

Panasonic’s solution is an ergonomic one, namely build in the EVF so it is always ready for use.
The pop up Sony EVF is an engineering solution to an ergonomic problem. It works in the sense that it provides a built in EVF in a very small camera body but it is not so good ergonomically. The EVF has to be popped up and pulled out every time you want to use it, there is no way to fit an eyecup so stray light gets in and the left hand hold on the camera is adversely affected.

Of the two approaches I find the Panasonic one easier to live with.

Operating
Both cameras are serviceable but their operation is suboptimal in various ways.
The Sony has insufficient real estate to house the number of controls such a complex camera really needs. The buttons are small, flat and recessed, even the shutter button, making them difficult to find and operate by feel.  The shutter button has no clearly felt ‘half press’ position.  Fortunately the rear dial is easy to find and operate by feel.

The Panasonic has more buttons which are slightly easier to find by feel. The set-and-seemodules for 
Capture Phase adjustments take up a lot of real estate which in my view could be better used for  a standard Mode Dial + Control Dial layout.

There is no consistency about which way the LX100 dials turn for ‘value up’.
The action of the Sony lens ring is a bit disconcerting in practice. It is smooth with no clicks so moving from one aperture or shutter speed to the next has a disconnected feel about it. Fortunately the ring moves in the proper direction (push right at the top of the ring for ‘value up’) and the head up display which pops up as the parameter is being adjusted is rather nice.

So both cameras get the job done but both have numerous impediments to optimal operation.

I have made several mockup cameras with the purpose of investigating how the ergonomics of small cameras could be improved. I will describe my findings in a separate post.  

Review
 * On playback the Sony can jump in one step to a 100% enlargement at the focus point. This is very useful for checking correct focus. The Panasonic cannot do this.

Conclusion
Either of these cameras can make excellent photographs in a wide variety of circumstances.

Is one better than the other ?

The Sony is smaller and can produce slightly better pictures.
But smallness is not always a wonderful thing when you are actually using the device.
The Sony has been reported to have overheating problems when recording 4K video.

The Panasonic being larger is easier to hold and the always-ready EVF is more user friendly.

I suspect that each individual’s priorities will determine which of these cameras they will prefer.

What’s next ?
Each of these cameras is well into its product cycle.
People on user forums are posting quite frequently asking about the advent of an LX200 and a RX100(5).

I have no idea what is coming of course but I can express my own desires for follow up models.
I think Sony has gotten itself the kind of problem a camera maker would like to have. The RX100(4) is so capable I suspect it will be difficult to improve the camera if the same size and control layout are retained. I do have some thoughts about this on which I will elaborate in a post about my compact mockups.

Panasonic has a different kind of problem. They can go after Sony with the same sized camera using the same (Sony) sensor.

But I would rather see them pursue the ‘larger-than-the-Sony-but-still-compact’ theme started by the LX100 but using the Sony sensor.  

My preference would be for them to renounce the ‘traditional’ control layout and concentrate on a well designed ‘Mode Dial+Control Dial’ layout with a lens starting at f1.4 at the wide end and with a bit more range, say up to 90mm equivalent at the long end.  This camera would have much more appealing ergonomics than the RX100 series Sonys.

I have put my thoughts about this into a mockup which I will describe later.







Không giống như các loại bếp đốt cháy nhiên liệu khác bếp điện từ hồng ngoại hoạt động dựa trên nguyên lý bức xạ nhiệt của tia hồng ngoại. Dòng điện sẽ đốt nóng các lõi điện bên trong cuộn dây.. dưới đây là những chia sẻ về ưu điểm và nhược điểm của bếp hồng ngoại bạn nên biết để lựa chọn cho gia đình những chiếc bếp như ý muốn.





Bếp điện từ hồng ngoại sản phẩm được nhiều gia đình lựa chọn



Bếp điện từ hồng ngoại :


Bếp hồng ngoại nhập khẩu sử dụng một bóng đèn halogen để tạo ra bức xạ nhiệt làm nóng mặt bếp thủy tinh gốm sứ, thực tế loại bóng đèn này cũng giống như bóng sợi đốt nhưng có tuổi thọ cao hơn rất nhiều do bên trong đó có bơm khí halogen. Nhiệt lượng được sinh ra từ bóng đèn này được truyền đến nồi nấu, nấu chín thức ăn. Thực phẩm được nấu chín là do cả dẫn nhiệt giữa mặt bếp ( mặt kính ) và dụng cụ nấu ( xoong nồi ) cùng với bức xạ nhiệt trực tiếp từ chính bóng đèn.



+ Ưu điểm :

- Bếp có ưu điểm an toàn hơn nhiều so với các dòng bếp đốt cháy nhiên liệu như bếp gas, bếp lò,... Bếp sử dụng điện, không sinh ra các khí độc hại như Carbonic, gây nóng nực và ngột ngạt trong không gian bếp .

- Tuy không đốt cháy nhiên liệu, không sinh ra ngọn lửa nhưng bếp vẫn sinh ra nhiệt lượng thực sự nên người dùng có thể sử dụng thoải mái với các loại xoong nồi thủy tinh, sành sứ, ....

- Bên cạnh đó nhiệt lượng trực tiếp cũng cho phép bà nội trợ nướng thịt trực tiếp ngay trên mặt bếp mà có thể vệ sinh dễ dàng.

- Mặt kính được nhận nhiệt lượng nên chưa thể nguội ngay, bà nội trợ có thể tận dụng nhiệt lượng này bằng cách tắt bếp trước khi quá trình đun nấu kết thúc khoảng vài phút, nhiệt lượng của mặt kính vẫn có thể tục ủ ấm thức ăn hoặc ninh hầm thêm mà không lo tốn điện

+ Nhược điểm:

- Nhược điểm lớn nhất của bếp hồng ngoại là sử dụng bóng đèn halogen để phát nhiệt, tuổi thọ của bóng tuy lâu hơn bóng đèn sợi đốt nhưng nhìn chung vẫn thấp và mau hỏng dẫn đến tuổi thọ của bếp ngắn. Bên cạnh đó nếu phải nấu nướng lâu người dùng sẽ bị chói mắt bởi ánh sáng của bóng đèn halogen. Người sử dụng nên tìm mua các loại bếp được cấu tạo bằng dây Carbon thì tuổi thọ sẽ bền hơn rất nhiều, ví dụ như các dòng bếp hồng ngoại Chefs,...

- Bếp hồng ngoại tỏa nhiệt vuông góc theo diện tích phát sáng của bóng đèn ( diện tích cuộn dây) nên cho dù diện tích nồi của bạn là bao nhiêu bếp vẫn tỏa nhiệt với một diện tích nhất định, những phần nhiệt ngoài vùng tiếp xúc sẽ bị lãng phí và tốn điện, phần nhiệt thoát ra môi trường ngoài cao, có thể làm nóng bếp và thành nồi, dễ gây bỏng nếu tiếp xúc mặt bếp. Để khắc phục hạn chế này bạn nên dùng nồi đáy lớn hơn để che kín vùng sáng của bếp, hoặc tìm mua các sản phẩm bếp hồng ngoại có 2 - 3 vòng nhiệt để sử dụng linh hoạt với các loại nồi có kích thước khác nhau. Một số dòng bếp hồng ngoại cao cấp có thiết kế 2 -3 vòng nhiệt như: bếp hồng ngoại Chefs, bếp hồng ngoại Fagor,..

- Cuối cùng, mặt kính bị đốt nóng trực tiếp nên sau khi đun nấu mặt bếp vẫn chưa nguội hẳn, người dùng vẫn dễ bị bỏng nếu sơ ý chạm tay vào. Một số loại bếp trên cũng được trang bị đèn hiển thị nhiệt dư, người sử dụng nên đợi đèn này tắt , tức là bếp đã nguội hẳn thì mới vệ sinh bếp.

Bài viết  liên quan:





Sử dụng tủ đông, tủ mát như thế nào để kéo dài tuổi thọ, tiết kiệm được điện năng. Dưới đây là một số kinh nghiệm khách hàng nên lưu ý khi sử dụng tủ đông, tủ mát lần đầu tiên hãy đọc và giữ bí quyết cho mình

Nguyên tắc khi sử dụng tủ đông, tủ mát lần đầu tiên:





Bước 1: Khi bạn mới mua tủ đông, tủ mát về trong quá trình vận chuyển sẽ không tránh được việc đường gập ghềnh khiến lượng gas và các khí tích tụ trong tủ sẽ tăng lên chính vì vậy khi tháo đỡ bao bì đóng gói ra bạn nên để tủ đứng ở nơi thoáng mát, mở cửa tủ trong vòng 1 giờ đồng hồ để ổn định gas và thoát các khí tích tụ trong tủ.
         Nếu phát hiện các linh kiện điện tử( kệ..) bị xê dịch thì hãy lắp ráp chúng lại cho đúng vị trí của nó, kê tủ thật ngay ngắn, vững chắc nơi khô ráo thoáng nước và cách tường tầm 20cm trở lên sau đấy tiến hành lau chùi toàn bộ tủ 1 lần trước đã nhé.

Bước 2: Cắm điện vào ổ cắm.

         Cắm điện vào ổ cắm không chỉ đơn thuần chỉ cầm ổ cắm cắm vào nguồn điện là được việc cắm điện vào ổ cắm cho tủ đông, tủ mát như thế nào để có thể đảm bảo vừa tiết kiệm điện năng lại tăng tuổi thọ của tủ mới là điều bạn nên chú ý:


Cách cắm điện cho tủ đông, tủ mát:

         Cắm điện vào ổ cắm 220V để núm điều chỉnh nhiệt độ ở vị trí Max cho tủ chạy không tải trọng vòng 3-4h(Bước này rất quan trọng vì nó quyết định tới tuổi thọ và độ bền của tủ)

         Điều chỉnh núm điều khiển nhiệt độ về vị trí số 3 hoặc số 4. Sau đó bạn có thể cho các thực phẩm vào tủ

         Để đảm bảo độ bền của tủ, ngày đầu tiên nên cho thực phẩm chiếm khoảng 1/3 sức chứa của tủ những ngày sau tăng dần thực phẩm lên cho phù hợp với công suất của tủ.

Bước 3:

         Sau khi tủ đã chạy ổn định bạn nên vặn nút điều chỉnh nhiệt độ về vị trí số 3 hoặc số 4 tùy theo nhu cầu nhiệt độ cần sử dụng. Quý khách tuyệt đối không sử dụng tủ ở vị trí cao nhất (Max) vì tại vị rí này tủ sẽ hoạt động liên tục không nghỉ để xả tuyết, sẽ làm cho lớp tuyết nhanh dầy tạo thành vách ngăn không cho hơi lạnh tỏa ra làm cho tủ kém lạnh và tiêu tốn rất nhiều điện năng tiêu thụ.


Lời khuyên để bạn có thể tiết kiệm điện 1 cách hiệu quả nhất:

         Trong quá trình sử dụng tủ bạn không nên mở của tủ quá lâu, đặc biệt là khi thời tiết nóng và ấm. Mỗi khi bạn mở của thì cố gắng đóng lại càng sớm càng tốt. Đây là điều hết sức chú ý !

         Điều chỉnh từ hướng “Max” hoặc số lớn về hướng nhỏ hơn “Min” tùy theo nhu cầu nhiệt độ cần sử dụng

         Lớp tuyết sẽ làm giảm hiệu suất làm mát của tủ và chính là nguyên nhân dẫn đến việc hao tốn điện năng tiêu thụ của tủ, vì vậy khi lớp tuyết dầy 3-5 mm thì tiến hàng xả tuyết



Nếu bạn gặp bất kì khó khăn hay lỗi kỹ thuật gì khi sử dụng tủ đông, tủ mát bạn vui lòng để lại bình luận phía dưới kỹ thuật viên của Sanakymienbac sẽ nhanh chóng giải đáp cho bạn!

Nguồn: bit.ly/20yVnKz

Xem thêm:




Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.